Nguyên Thạch

Quê Hương nghiệt ngã tháng năm.

Tháng Tư.
Mòn mỏi xanh xao.
Ai đem nhốt Nước chìm vào tang thương.
Người đi.
Người nhớ.
Vấn vươn.
Bỏ cây cột điện bên đường buồn hiu.
Tháng Năm.
Tần tảo chợ chiều.
Gạo hàng quốc cấm.
Hẩm hiu bo mì.
Tháng Sáu.
Trăng ngập sầu bi.
Giao mùa thu đến hè thì chậm qua.
Mùa thu.
 Lê bước không nhà.
Nhìn màu cờ đỏ.
Sơn hà lệ ngâu.
Đoàn quân chiến thắng tim đau.
Vô đây mới ngỡ sang giàu miền Nam.
Tháng Tám.
Còn chút gió nam.
Chong thuyền vượt biển đi tìm Tự do.
Tháng Mười.
 Sóng lớn gió to.
Đâu bằng quê mẹ nỗi lo hãi hùng.
Người đi kẻ ở nhớ nhung.
Nuối lòng nhìn lại chập chùng Quê hương.
Một lòng hận.
Một niềm thương.
Từ nay chia cách phố phường thân yêu.
Mười một.
Mưa đổ thật nhiều.
Mười hai.
Nhớ Tết khóc chiều tha hương.
 
Tháng nào.
Cũng gợi niềm thương.
Đầy mười hai tháng nhiễu nhương quê nhà.
Quê nhà giờ đã quá xa.
Khuất trong cánh nhạn xót xa u buồn.
Tình nhà.
Nợ Nước.
Chưa vuông.
Âm vang thánh thót tiếng chuông gọi lòng.
Ai chờ.
Ai đợi.
Ai trông.
Tự do đâu phải cho không mà chờ.
Góp tay chung một bóng cờ.
Chung nhau xây dựng giấc mơ.
Khải hoàn.
 
Nguyên Thạch.
Mùa chiến đấu.

Được bạn: vdn 18.6.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Quê Hương nghiệt ngã tháng năm."